Blog Radio 209: Khi ta biết đánh vần chữ mất

Khi ta biết đánh vần chử mất

Khi ta biết đánh vần chử mất

  • Khi ta biết đánh vần chữ mất

Khi một cái gì đó đã từng là của ta nhưng đến một lúc nào đó, nó không còn là củata nữa, không phải do nó rời bỏ ta đi, không phải nó bị lấy đi, bị cuốn đi màlà do chính ta đã làm rơi nó, làm tuột mất nó một cách buồn cười, một cách quádễ dàng đến mức còn không hiểu vì sao mình lại không còn nó nữa.

Khi đó gọi là MẤT. Continue reading

Share on FacebookShare on Google+Tweet about this on TwitterShare on LinkedIn

Blog Radio 208: Phía cuối con đường

Phía cuối con đường

Phía cuối con đường

Blog Việt – Hà Phương loay hoay tìm sảnh đãi tiệc cưới của Thanh Dung, chẳng hiểu cô bạn lùng đâu ramột nhà hàng lạ hoắc, mà nó thì dốt đường thành phố hết chỗ nói. Ngoài việc đilàm, đi học, đi dạy, vòng vòng quanh mấy con đường quen thuộc đã học gạo trongđầu, cô chẳng biết đi đâu khác. Phải trừ tiền đi đám nhỏ này mới được”. Vừanghĩ cô vừa thấy tức cười với suy nghĩ của mình.

“Sao mày đến trễ vậy, sắp đến giờ làm lễ rồi!”

“Mày còn nói nữa, tao đang định trong đầu là bớt tiền cưới của mày đây, đường thì xa,còn không đãi ngày chủ nhật nữa. Tao phải nghỉ nửa buổi để chuẩn bị đấy” Continue reading

Share on FacebookShare on Google+Tweet about this on TwitterShare on LinkedIn

Blog Radio 207: Khóc rồi hãy cười lên và bình yên em nhé!

 

Khóc rồi hãy cười lên và bình yên em nhé

Khóc rồi hãy cười lên và bình yên em nhé

Lá thư trong tuần: Cà phê đắng và mưa

“Bỗng vỡ òa vì những xót xa
Khi nhận ra mình rất nhớ
Ngỡ đã quên hình bóng thân quen
mà hôm nay lại nhớ thêm

Trách trái tim mình chẳng đủ vô tình
để phôi phai màu ký ức
Đã lâu rồi mà cứ hy vọng
Anh biết không em chắc sẽ thôi chờ mong “ Continue reading

Share on FacebookShare on Google+Tweet about this on TwitterShare on LinkedIn

Blog Radio 206: Mưa

Mưa

Mưa

  • Một ngày mưa

Một ngày mưa, từng hạt  nước lấp lánh bên cửa sổ. Mưa vẫn thế, dịu dàng và dai dẳng. Nhưng hôm nay có một cái gì đó thật khác.một cơn gió lướt qua cửa sổ rồi hòa vào không khí. Lạnh. Cơn gió lạnh thoáng qua như mang theo mùa đông về.. Đã là cuối thu, những chiếc lá vàng theo gió đong đưa trong không khi rooifrowts xuống đất….Mùa đông… Tuyết… Anh đưa tay theo gió và những hạt mưa, anh nhớ… Continue reading

Share on FacebookShare on Google+Tweet about this on TwitterShare on LinkedIn

Blog Radio 204: Có một nỗi nhớ chờ anh ở đây…

Có một nỗi nhớ

Có một nỗi nhớ

Blog Radio – Nếu hai bạn đang phải cách xa nhau dù khoảng cách là hàng chục, hàng trăm, thậm chí hàng chục nghìn km  và đang đợi chờ ngày gặp lại thì Blog Radio tuần này dành tặng bạn!

Trong những cung bậc cảm xúc của tình yêu thì nỗi nhớ và sự đợi chờ luôn khó gọi tên nhưng hy vọng qua những sẻ chia từ chính các thính giả của Blog Radio bạn sẽ tìm thấy một phần của mình trong đó. Người ra đi, người ở lại đều mang những tâm trạng riêng nhưng bạn đừng quên rằng cứ một ngày trôi qua thì ngày hai người gặp lại nhau sẽ lại rút bớt đi một ngày rồi. Chúc cho những vòng tay qua webcam, những nụ hôn qua cửa sổ chat, những yêu thương đong đầy qua những lá thư sẽ làm tình yêu của bạn thêm sâu đậm và khi ta đã đi qua sự đợi chờ, hạnh phúc cho ngày đoàn tụ sẽ ngọt ngào hơn bao giờ!  Continue reading

Share on FacebookShare on Google+Tweet about this on TwitterShare on LinkedIn

Blog Radio 203: Hà Nội nhỏ thế sao ta chưa một lần tình cờ gặp nhau?

Hà nội nhỏ thế

Hà nội nhỏ thế

Này anh, hãy hỏi vì sao em yêu Hà Nội?

HÀ NỘI NHỎ BÉ – [Tặng Hà Nội – người con yêu suốt đời…]

Này anh, hãy hỏi em vì sao em yêu Hà Nội, chẳng cần nghĩ suy nhiều, và em sẽ trả lời anh nghe…

Anh biết không? Hà Nội lấp đầy mọi khoảng trống anh tạo ra trong tim em. Đó là một điều kì diệu. Mỗi lần tìm về với Hà Nội, dường như anh đang ở bên em, đang vòng tay ôm em từ phía sau, đang khe khẽ kể những câu chuyện chẳng đầu chẳng cuối mà khiến em chơi vơi lạ. Em có thể cảm nhận được từng ngọn gió thổi nhè nhẹ qua tóc, và cả hơi thở của anh ấm áp phả sau gáy. Lạ quá anh nhỉ, anh đâu có ở đây, anh đâu có tồn tại trong cuộc đời em lúc này. Nhưng Hà Nội trong em là thực, luôn luôn thực, và một phần nào đó, Hà Nội đã thế chỗ anh mất rồi… Continue reading

Share on FacebookShare on Google+Tweet about this on TwitterShare on LinkedIn

Blog Radio 202: Anh vẫn nợ em một trái tim

 

Anh vẫn nợ em một trái tim

Anh vẫn nợ em một trái tim

Lá thư trong tuần: Dấu vết cuối mùa thu

Cuối thu, gió hanh hao làm khô bờ môi trong se lạnh, ta lại bất chợt thấy những mùi hương quẩn quanh trong làn gió cuối chiều hay khi màn đêm dần buông. Những bông hoa hình sao trắng khẽ rơi, lấm tấm trên vỉa hè, gửi lại tóc ai hương hoa sữa thoảng thơm mà ngọt dịu. Và sau một đêm, mùi hương nồng nàn đến không chịu nổi, như một nỗi nhớ lâu ngày tan ra và tìm đến với nhau da diết…Ta thích hoa sữa thơm dịu dàng thôi, như cảm xúc của ta ngày ấy. Ta đếm ngược thời gian, và thấy xa lắm rồi ngày ta biết yêu lần đầu, khi ta dành cho người chút mong nhớ của riêng ta mà người đâu hay biết. Để xa dần, xa mấy mùa gió, xa mấy mùa hoa, kỷ niệm ấy trôi vào vắng lặng…không môi hôn vụng dại, không nắm tay đưa đón,Biết gì đâu mùa thu Hà Nội? Ai đã ví rằng “tóc em dài như gió mùa thu”. Continue reading

Share on FacebookShare on Google+Tweet about this on TwitterShare on LinkedIn

Blog Radio 201: Duyên

Hoàng hôn

Hoàng hôn

Khi yêu ai cũng muốncất lên bản tình ca hy vọng, viên mãn và bất tận trong thế giới hạnh phúc, cònnhững khi không được sống trong bầu khí quyển ấy thì sao, khi bạn thấy cô đơntrong nỗi nhớ về một người thì sẽ ra sao? Liệu ngày mai trong một tương lai gần bạn còn có cơ hội làm lại? Continue reading

Share on FacebookShare on Google+Tweet about this on TwitterShare on LinkedIn

Blog Radio 200: Gõ cửa mùa thu!

Gõ cửa mùa thu

Gõ cửa mùa thu

Bạn thân mến! Không phải ngẫu nhiên hôm nay BLOG RADIO chọn gửi bạn những tâm sự mở đầu mùa thu dịu nhẹ này!Bởi mùa thu là một mùa đặc biệt trong năm, mùa mang cho mỗi người những xúc cảm khác nhau, có yêu, có ghét, có hạnh phúc ngọt ngào, có lãng mạn bay bổng nhưng cũng không ít những nhớ nhung, cô đơn và trầm tư…Bạn thấy không, mùa thu cũng giống như những cung bậc cảm xúc Blog Radio mang đến các bạn trong 200 tuần qua. Và cũng bởi Blog Radio lần đầu tiên đến với bạn nghe vào một ngày thu của 4 năm trước nên trong số Blog Radio thứ 200 này, Blog Radio chọn chủ đề Gõ cửa mùa thu với mong muốn lại thêm một mùa nữa Blog Radio là người bạn đồng hành bên bạn, dù khi bạn buồn hay bạn vui, khi bạn có một bờ vai, một bàn tay ấm để chia sẻ hay khi bạn chỉ một mình và lắng nghe những giai điệu của BLOG RADIO bạn nhé! Continue reading

Share on FacebookShare on Google+Tweet about this on TwitterShare on LinkedIn